Kính thưa quí vị đại biểu, quí thầy cô giáo, cùng toàn thể các bạn học sinh!
Hôm nay, chúng em rất vui mừng và tự hào trước những phần thưởng của bản thân và những kết quả mà thầy trò trường ta đã đạt được trong năm học này. Để có những thành tích ngày hôm nay, thầy cô đã phải đổ bao công sức và tâm huyết của mình, không chỉ dạy chữ mà còn dạy chúng em làm người. Thay mặt toàn thể học sinh trong trường, em là Trần Hương Giang, học sinh lớp 9/8, xin được gửi đến thầy cô lời biết ơn chân thành nhất. Qua buổi lễ long trọng này, chúng em cũng xin gửi đến các bậc cha mẹ và chính quyền địa phương lời cảm ơn vì đã luôn dành cho chúng em những điều kiện tốt nhất cho việc học tập.
Kính thưa quí vị đại biểu, quí thầy cô giáo, cùng toàn thể các bạn học sinh!
Đối với những học sinh lớp 9 chúng em, những ngày được học, được sống dưới mái trường Nguyễn Huệ thân thương là những ngày tháng tươi đẹp, vô tư và trong trẻo nhất! Bốn năm qua, dưới mái trường này, chúng em đã lớn lên nhờ “ cơm cha, áo mẹ, chữ thầy”. Lặng lẽ, ân tình và gửi gắm biết bao hi vọng, thầy cô đã cho chúng em tri thức, dạy dỗ chúng em nên người. Trường Nguyễn Huệ chẳng khác gì ngôi nhà thứ hai của mỗi chúng em. Nghĩ đến việc phải rời xa nơi này, em buồn lắm…
Đi dọc những hành lang quen thuộc, đưa mắt nhìn ra khoảng trời đầy nắng và gió, em thấy yêu quá những hàng cây bàng,… thấy nhớ làm sao những ngày đầu được thầy cô dìu dắt bước vào trường. Em nhớ lắm tiếng giảng bài trầm bổng và cả lời nhắc nhở nghiêm khắc của thầy cô; những lúc vui vẻ và cả những giận hờn với bạn bè… Bao lần làm thầy cô buồn, chúng em vẫn chưa nói được lời xin lỗi ; bao công lao dạy dỗ của thầy cô, chúng em vẫn chưa cất nên lời cảm ơn... Rồi mai đây, mỗi học trò lớp 9 rẽ sang một ngả khác nhau, mấy ai có lúc ngoảnh mặt lại mà nhìn những bước chân mình đã đi qua, những vấp ngã được thầy cô nâng đỡ. Nhưng chúng em biết rằng, dù ở nơi đâu, có bạn bè mới, thầy cô mới thì chúng em cũng không thể quên mái trường Nguyễn Huệ dấu yêu này!
Kính thưa quí vị đại biểu. Kính thưa thầy cô thân yêu!
Những ngày này, học trò lớp 9 thường ngồi nán lại dưới tán bàng xanh mát dù trống đã báo tan trường…Chúng em muốn lưu giữ bóng dáng thầy cô, bè bạn, những hàng cây, ghế đá và lớp học thân quen…Tất cả những hình ảnh này rồi sẽ trở thành kỉ niệm…Em sẽ không còn được ngồi trong lớp 9/8 thân thương, không còn được nghe thầy cô giảng bài hoặc trách phạt, cũng không thể cùng bạn bè ngắm nhìn hoa đậu tây vàng rực, hoa súng tím biếc mỗi ngày nữa…Chúng em muốn lớn lên nhưng lại không muốn rời xa nơi này. Bây giờ thì em đã hiểu được hai câu thơ mà Chế Lan Viên đã viết:
Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất bỗng hoá tâm hồn…
Trong những giờ phút cuối cùng trước lúc chia tay, thay mặt cho những học sinh lớp 9, em xin gửi đến các thầy cô những lời cảm ơn chân thành nhất từ tận đáy lòng. Chúng em kính chúc thầy cô cùng quí vị đại biểu luôn mạnh khoẻ, có thật nhiều niềm vui.
Nhớ đến chúng em, đến khoá học 2008- 2012 này, xin thầy cô hãy chỉ giữ lại niềm thương, quên đi nỗi buồn để mái tóc thầy cô đừng thêm sợi bạc…Chúng em xin hứa sẽ cố gắng thi thật tốt trong kì thi tuyển sinh quan trọng sắp tới để không phụ công dạy dỗ của thầy cô. . .
Xin hãy nhận từ chúng em lời tri ân và tạm biệt!
(Trần Hương Giang- Học sinh giỏi, Lớp trưởng lớp 9/8, Giải Khuyến khích môn Văn )